Gioi thieu:
Voi toi, nguoi yeu chinh la nguoi tri ki cang hay.
TRI KỈ
Là người hiểu ta nhất . Cha mẹ sinh ra ta nhưng chỉ người ấy biết được ta nghĩ gì , buồn gì, vui gì, muốn gì... dù đôi khi, ta chưa kịp nói gì.
Là người ta muốn được chia sẻ đầu tiên khi ta tràn ngập niềm vui hay nặng trĩu nỗi buồn, hay chỉ mong manh những dự cảm, những linh cảm mông lung.
Là người ta mong tìm đến nhất khi ta đau khổ muốn hét lên, muốn khóc cho thật to… Và sau khi được nói, được hét, được khóc với người ấy, những muộn phiền ưu tư sẽ nguôi ngoai… để ta nhẹ lòng hơn.
Là người ta có thể nói thật nhất mọi ý nghĩ của mình ngay cả những “mảng khuất tâm hồn” mà ta không dám phô bày trước đám đông, hay với bất kì người nào khác… kể cả những người thân.
Là người dám chế giễu những thiếu sót của ta, những sai lầm của ta, hùng hồn, bất bình… cứ như ta đang gây điều đó cho người ấy mà chẳng sợ ta phật lòng hay bực mình…Và bao giờ sau đó cũng cho ta những lời khuyên rất chân thành.
Là người kiên nhẫn lắng nghe ta kể lể đủ điều, nhất là về những ấm ức, buồn bực, những khát vọng xa xôi mà chẳng bao giờ nhìn đồng hồ tính toán thời gian.
Là người thường khuyên ta cứ khóc cho thật thỏa để buồn bực vơi theo.
Là người lặng lẽ chắt chiu cho ta những hạnh phúc giản dị nhưng chẳng bao giờ kể công.
NGƯỜI YÊU
Là người ta trao gửi những yêu thương, nhớ nhung da diết và luôn khát khao được gần gũi… dù chỉ vừa mới tạm biệt. Tình yêu và Nỗi nhớ muôn đời vẫn thế !
Là người khi ta trao một ánh nhìn sẽ nhận ngay ánh mắt chan chứa yêu thương, nồng nàn tình yêu. Đôi mắt là “cửa sổ của tâm hồn”.
Là người ta có thể đi hàng ngàn cây số... chỉ để đem đến một niềm vui có khi thật nhỏ … “Yêu nhau mấy núi cũng trèo, mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua” !
Là người ta luôn muốn “làm mới mình” để đem đến những cảm nhận thật bất ngờ, thú vị cho người ấy để đón nghe một lời khen, một tiếng cười, một lời thầm thì hạnh phúc.
Là người ta không bao giờ nói thật, nói hết về mối tình đã qua hay về một người đang theo đuổi ta trong hiện tại. Ta sợ người ấy buồn…
Là người ta có thể thổ lộ những xúc cảm lãng mạn nhất về tình yêu mà không sợ người ấy cười ta là lãng mạn. Lãng mạn là cảm xúc thăng hoa chỉ có khi tình yêu đã nồng nàn.
Là người rất sợ ta khóc. Nước mắt ta làm người ấy bối rối đến vụng về.
Là người mà ta hết lòng muốn sẻ chia những chuyện buồn hay đau khổ… và ta cứ cảm thấy như chính mình đang buồn, đang đau khổ hơn cả người ấy nữa.
Là người dễ làm ta giận dỗi, dễ làm ta tổn thương nhất… dù chỉ là những lời nói vu vơ, những biểu hiện vô tình không cố ý. Lời trái tim có ngôn ngữ của nó đấy !
Là người ta có thể chấp nhận rời xa mãi mãi… để người ấy hạnh phúc !
Khi yêu, ta thấy không ai tốt bụng hơn người mình yêu… Lúc buồn, bạn bè dành cho ta lời khuyên, còn người yêu thì dỗ dành, ôm ấp, an ủi, che chở… thật ấm áp. Chợt một ngày…
Người yêu ngọt ngào rời bỏ ta ra đi, lạnh lùng như chưa hề gắn bó…Chia tay, đau khổ, buồn rầu, chới với… ta chẳng còn lại gì ngoài sự mất mát. Lúc ấy, chỉ có bạn tri kỷ vẫn luôn ở bên ta, họ cho ta mượn một bờ vai ấm áp tình nghĩa để tựa, lẳng lặng nghe ta tâm sự cho vơi cơn sầu, cho ta một sự động viên, an ủi… và dù cho trời nắng hay mưa, ấm hay lạnh, bạn tri kỷ cũng luôn có mặt, cùng ta sánh bước, giúp ta vượt qua chông gai… đau khổ.
Người nói tiếng yêu ta… nhưng có thể bỏ ta bất cứ lúc nào… nhưng bạn tri kỷ thì luôn cận kề và không bao giờ bỏ rơi ta.
Cho nên trong cuộc sống, tìm được người mình yêu thương, tâm đầu ý hợp đã khó, tìm được bạn tri kỷ còn khó hơn gấp ngàn lần. Mất người yêu, ta buồn… buồn lắm, nhưng dù có khó ta vẫn còn có cơ hội gặp gỡ và tìm được một người yêu mới… còn bạn tri kỷ một khi mất đi, ta sẽ đau hơn gấp ngàn lần và sẽ buồn… buồn cả một đời.
[Minh Nguyệt st]
Mac sau tien lo vo tri ki,
Thien ha ha nhan bat thuc quan
la 2 cau tho doc dao ve nguoi tri ki. Hom nay, nhan noi chuyen voi Mit, toi duoc nhac den su giong va khac nhau giua 2 nhan vat: Nguoi yeu va nguoi tri ki.
Luom lat tren net, thay co vai dieu sau, trich o day, moi cac ban doc:
TRI KỈ
Là người hiểu ta nhất . Cha mẹ sinh ra ta nhưng chỉ người ấy biết được ta nghĩ gì , buồn gì, vui gì, muốn gì... dù đôi khi, ta chưa kịp nói gì.
Là người ta muốn được chia sẻ đầu tiên khi ta tràn ngập niềm vui hay nặng trĩu nỗi buồn, hay chỉ mong manh những dự cảm, những linh cảm mông lung.
Là người ta mong tìm đến nhất khi ta đau khổ muốn hét lên, muốn khóc cho thật to… Và sau khi được nói, được hét, được khóc với người ấy, những muộn phiền ưu tư sẽ nguôi ngoai… để ta nhẹ lòng hơn.
Là người ta có thể nói thật nhất mọi ý nghĩ của mình ngay cả những “mảng khuất tâm hồn” mà ta không dám phô bày trước đám đông, hay với bất kì người nào khác… kể cả những người thân.
Là người dám chế giễu những thiếu sót của ta, những sai lầm của ta, hùng hồn, bất bình… cứ như ta đang gây điều đó cho người ấy mà chẳng sợ ta phật lòng hay bực mình…Và bao giờ sau đó cũng cho ta những lời khuyên rất chân thành.
Là người kiên nhẫn lắng nghe ta kể lể đủ điều, nhất là về những ấm ức, buồn bực, những khát vọng xa xôi mà chẳng bao giờ nhìn đồng hồ tính toán thời gian.
Là người thường khuyên ta cứ khóc cho thật thỏa để buồn bực vơi theo.
Là người lặng lẽ chắt chiu cho ta những hạnh phúc giản dị nhưng chẳng bao giờ kể công.
NGƯỜI YÊU
Là người ta trao gửi những yêu thương, nhớ nhung da diết và luôn khát khao được gần gũi… dù chỉ vừa mới tạm biệt. Tình yêu và Nỗi nhớ muôn đời vẫn thế !
Là người khi ta trao một ánh nhìn sẽ nhận ngay ánh mắt chan chứa yêu thương, nồng nàn tình yêu. Đôi mắt là “cửa sổ của tâm hồn”.
Là người ta có thể đi hàng ngàn cây số... chỉ để đem đến một niềm vui có khi thật nhỏ … “Yêu nhau mấy núi cũng trèo, mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua” !
Là người ta luôn muốn “làm mới mình” để đem đến những cảm nhận thật bất ngờ, thú vị cho người ấy để đón nghe một lời khen, một tiếng cười, một lời thầm thì hạnh phúc.
Là người ta không bao giờ nói thật, nói hết về mối tình đã qua hay về một người đang theo đuổi ta trong hiện tại. Ta sợ người ấy buồn…
Là người ta có thể thổ lộ những xúc cảm lãng mạn nhất về tình yêu mà không sợ người ấy cười ta là lãng mạn. Lãng mạn là cảm xúc thăng hoa chỉ có khi tình yêu đã nồng nàn.
Là người rất sợ ta khóc. Nước mắt ta làm người ấy bối rối đến vụng về.
Là người mà ta hết lòng muốn sẻ chia những chuyện buồn hay đau khổ… và ta cứ cảm thấy như chính mình đang buồn, đang đau khổ hơn cả người ấy nữa.
Là người dễ làm ta giận dỗi, dễ làm ta tổn thương nhất… dù chỉ là những lời nói vu vơ, những biểu hiện vô tình không cố ý. Lời trái tim có ngôn ngữ của nó đấy !
Là người ta có thể chấp nhận rời xa mãi mãi… để người ấy hạnh phúc !
Khi yêu, ta thấy không ai tốt bụng hơn người mình yêu… Lúc buồn, bạn bè dành cho ta lời khuyên, còn người yêu thì dỗ dành, ôm ấp, an ủi, che chở… thật ấm áp. Chợt một ngày…
Người yêu ngọt ngào rời bỏ ta ra đi, lạnh lùng như chưa hề gắn bó…Chia tay, đau khổ, buồn rầu, chới với… ta chẳng còn lại gì ngoài sự mất mát. Lúc ấy, chỉ có bạn tri kỷ vẫn luôn ở bên ta, họ cho ta mượn một bờ vai ấm áp tình nghĩa để tựa, lẳng lặng nghe ta tâm sự cho vơi cơn sầu, cho ta một sự động viên, an ủi… và dù cho trời nắng hay mưa, ấm hay lạnh, bạn tri kỷ cũng luôn có mặt, cùng ta sánh bước, giúp ta vượt qua chông gai… đau khổ.
Người nói tiếng yêu ta… nhưng có thể bỏ ta bất cứ lúc nào… nhưng bạn tri kỷ thì luôn cận kề và không bao giờ bỏ rơi ta.
Cho nên trong cuộc sống, tìm được người mình yêu thương, tâm đầu ý hợp đã khó, tìm được bạn tri kỷ còn khó hơn gấp ngàn lần. Mất người yêu, ta buồn… buồn lắm, nhưng dù có khó ta vẫn còn có cơ hội gặp gỡ và tìm được một người yêu mới… còn bạn tri kỷ một khi mất đi, ta sẽ đau hơn gấp ngàn lần và sẽ buồn… buồn cả một đời.
[Minh Nguyệt st]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét