Cần tây
Cần tây
Thấm thoát ai ngờ lâu thế,
Anh đã xa quê mê mãi quên về
Gặp em như có chút quê
Trời hải ngoại bên em nguồn an ủi
Gặp vị Sư hỏi vị thuốc
Nhắc đền rau Cần tây thuốc nhiệm màu
Xa nhau rồi vị thuốc cay
Từ xa anh thầm gọi em Bồ tát!
ĐỗNguyễn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét